Phù điêu là những bức tranh đắp nổi, khoét lõm thể hiện theo chiều dài và rộng là chủ yếu, nói đơn giản phù điêu tạo ra các hình khối nổi nhưng vẫn gắn liền với bề mặt phía dưới nó. Từ một mặt phẳng cố định, người họa sĩ sẽ thể hiện họa tiết, hình thù, đường nét mong muốn thông qua cách đục đẽo, cắt gọt và làm cho chúng nổi lên mà không cần hình dung không gian 3 chiều quá nhiều, chỉ là tách được không gian gần và xa.
Khác với tượng tròn khi người xem có thể đi vòng quanh tác phẩm, phù điêu chỉ thể hiện trên mặt phẳng nên người xem có thể đứng ở mặt chính diện như xem tranh bình thường và bên cạnh tạo hình theo 2 chiều thì vẫn có chiều sâu thể hiện qua độ lồi lõm trong tranh, độ dày của hình ảnh. Phù điêu cũng có các dạng bố cục vuông, tròn, chữ nhật nên việc bố cục sao cho hài hòa giữa các khoảng trống và đặc và có thể biến dạng một số tỉ lệ để cách điệu và phù hợp theo khuôn. Vì chỉ là mặt phẳng nên khi làm phù điêu thường chỉ cần chú ý đến bố cục chính diện và độ chìm nổi của khối.